Có một mùi hương mà bọn trẻ con hồi 7x-9x chẳng thể quên – mùi sắn nướng thơm lừng từ đống lửa rơm cháy dở, nơi bờ rẫy vắng, cùng tiếng cười giòn tan của lũ trẻ chăn trâu ngày ấy.
Những ngày rong ruổi cùng đàn trâu
Hồi bé, mùa hè ở quê gắn liền với đôi chân trần lấm lem bùn đất. Những chiều hè, khi mặt trời óng á đổ tràn ánh chiều ấm áp. Đám trẻ sẽ lùa trâu ra đồng, nằm dài dưới bóng cây gió thổi, tay phe phẩy nhánh lá, miệng hò mấy câu vu vơ.
Không điện thoại, không trò chơi hiện đại. Niềm vui của bọn trẻ ngày ấy chỉ là thả diều, bắt cào cào, lội mương bắt cá… và tất nhiên, không thể thiếu trò “tìm cái gì ăn cho đỡ đói”.
Củ sắn trộm vội, ngọt ngào cả tuổi thơ
Những luống sắn xanh rì bên nương như gọi mời. Cả bọn rủ nhau lén đào vài củ, đất còn ướt sũng, mùi ngai ngái bám vào tay. Đứa sẽ đi gom ít củi khô nhóm lửa. Củ sắn được tụi nhỏ đem rửa sơ qua dòng nước nơi khe suối, rồi vùi ngay xuống đống lửa cháy lép bép.
Mùi sắn nướng bốc lên, quyện cùng khói bay, thơm lạ lùng. Có củ bị lửa to cháy xém một góc, lại có củ còn chưa chín hẳn vì than chẳng bén tới. Nhưng mà với lũ trẻ con thì có hề chi. Bẻ đôi củ sắn, lớp vỏ cháy đen bung ra, lộ phần ruột trắng ngần, bùi bùi, dẻo nóng. Cắn một miếng, vừa bỏng lưỡi vừa ngon đến lạ, khiến cả bọn cười khúc khích, xuýt xoa, tranh nhau từng mẩu nhỏ.
Đôi khi mải vui, trâu gặm cả lúa bên ruộng. Để rồi về nhà, đứa nào cũng bị cha mẹ “thưởng” cho trận đòn nhớ đời. Nhưng kỳ lạ thay, trong ký ức, chẳng ai nhớ cái đau, chỉ nhớ tiếng cười rộn rã và mùi sắn nướng thơm nồng bên bờ rẫy.
Hương vị quê – đi xa mấy cũng không quên
Giờ đây, sắn đã thành đặc sản quê hương với bao món ngon: phở sắn, bánh tráng sắn, bánh mật sắn… Nhưng mỗi lần ăn, lòng lại thấy thương thương. Thương những ngày đói bụng mà hạnh phúc, thương tiếng gọi í ới của lũ bạn chăn trâu, thương củ sắn nướng giản đơn mà đong đầy ký ức.
Tuổi thơ có khi chỉ được gói gọn trong một củ sắn vùi tro – giản dị mà ấm áp đến suốt đời.
👉 Còn bạn, ký ức tuổi thơ của bạn là gì? Có từng một lần chăn trâu, nhóm lửa và nướng sắn cùng đám bạn không? Hãy chia sẻ để ta cùng trở về những ngày xưa trong veo ấy nhé!