Cây chuối – loài cây dân dã gắn bó với làng quê Việt Nam. Không chỉ mang lại món ăn ngon, chuối còn lưu giữ ký ức tuổi thơ và nét văn hóa truyền thống.
Cây chuối trong ký ức tuổi thơ
Mỗi lần đi chợ, bắt gặp người bán cây chuối non, tôi lại phải dừng chân. Không chỉ vì thích nấu ăn với chuối, mà còn vì đó là một phần ký ức tuổi thơ – nhớ về những bụi chuối sau nhà, nơi tôi lớn lên trong sự bình dị. Chuối chẳng kén chọn đất, mưa nắng vẫn vươn mình mạnh mẽ.
Ngày bé, tôi thường theo ba trồng vài cây chuối con và nghe câu dặn quen thuộc: “Chuối thì trồng đằng sau, cau thì trồng đằng trước.” Thế nên, ở quê hầu như nhà nào cũng có những bụi chuối xanh tốt nơi góc vườn sau hè.
Giá trị ẩm thực và đời sống
Chuối có nhiều loại, mỗi loại lại mang một vẻ đẹp, một giá trị riêng. Không chỉ phục vụ bữa ăn, cây chuối còn là một phần văn hóa, tâm hồn của người miền quê.
- Chuối hột: được trồng khá nhiều. Chuối con thái mỏng thường được trộn cùng rổ rau xanh cho tô mì Quảng thêm đậm đà. Hoa chuối (bắp chuối) vừa để ăn sống, nấu canh, vừa có thể đem bán, góp thêm chút thu nhập.
- Lá chuối: thẳng tắp đung đưa theo gió, vừa làm mát, vừa là “nguyên liệu vàng” mỗi khi Tết đến, lễ hội về. Lá chuối dùng để gói bánh chưng, bánh tét, bánh ú, bánh nậm – những món bánh dân dã gói trọn cả tuổi thơ.

Hương vị quê nhà khó quên
Những dịp Tết, bụi chuối có trái non được nấu canh cùng xương, thịt – món ăn tưởng chừng giản dị nhưng lại quý giá. Chuối chín thì nhiều hột, khó ăn nhưng ngọt lịm, thơm nồng. Người ta thường phơi khô để ngâm rượu làm thuốc, nhưng hiếm hoi lắm mới có được cả thẩu.
Có khi buồng chuối chín bị dơi ăn dở, ba má lại chặt xuống để ngoài hiên, ai đi ngang cũng có thể bẻ một trái, nhâm nhi cho vui miệng. Cây chuối, từ thân, lá, hoa đến trái, đều gắn bó với bữa cơm quê và tuổi thơ của bao thế hệ.
Kết:
Cây chuối không chỉ là nguyên liệu ẩm thực dân dã, mà còn là ký ức, là văn hóa, là biểu tượng của sức sống bền bỉ nơi làng quê Việt.
Trích nguồn: Phan Yên https://www.facebook.com/groups/groupyeubep/posts/2642870489430423