Miền Trung – dải đất gầy guộc, quanh năm oằn mình chống chọi với nắng hạn rồi lại mưa bão. Thế nhưng trận lũ lịch sử vừa qua đã vượt xa mọi dự liệu. Nước lên nhanh như nuốt chửng cả làng mạc. Chỉ trong một đêm, bao mái nhà chìm trong biển nước, ruộng đồng tan hoang, gia súc gia cầm bị cuốn trôi, những con đường thân quen biến mất dưới làn nước đục ngầu. Người dân chỉ kịp giữ lấy nhau mà chạy, bỏ lại phía sau mọi thứ dành dụm suốt cả đời.
Những ngày ấy, nơi miền Trung thân thương chỉ còn lại tiếng mưa dầm dề, tiếng gió rít qua mái tôn cong vênh, tiếng khóc nghẹn của bà con nhìn cảnh nhà cửa đổ nát. Nỗi đau ấy không chỉ là vật chất, mà là nỗi xót xa khi mất đi mái ấm – nơi từng ấp ủ biết bao kỷ niệm và bình yên.
Ước mong bình dị giữa những ngày tang tóc
Giữa cảnh nước ngập trắng đồng, người dân vùng lũ không ước gì cao sang. Họ chỉ mong được trở lại căn bếp quen thuộc, nơi mỗi buổi sớm nghe tiếng mẹ nổi lửa, tiếng xoong nồi quen tay, mùi cơm mới nóng hổi lan khắp nhà.
Họ chỉ mong được ngủ trên chiếc giường ấm, không phải nằm chen chúc trong nhà văn hóa xã hay leo tạm lên gác xép lạnh lẽo mỗi khi nước dâng.
Họ mong con cái lại được chạy nhảy quanh sân, được tới trường trong tiếng cười giòn tan thay vì co ro trên mái nhà cùng mẹ cha chờ cứu hộ.
Những ước mơ quá đỗi bình thường trong ngày nắng ráo, nhưng khi lũ về lại trở thành khát khao cháy bỏng, là động lực giúp bà con vùng lũ mạnh mẽ đứng dậy sau mất mát.
Bão qua rồi, nhưng tình người còn ở lại
Dẫu đau thương, nhưng giữa đổ nát vẫn sáng lên ngọn lửa của nghĩa đồng bào. Đó là hình ảnh những đoàn cứu trợ vượt đường sạt lở; những chiếc thuyền nhỏ chở mì gói, áo phao, thuốc men vào vùng ngập sâu; những bàn tay nắm chặt bàn tay bất kể quen – lạ.
Khi bão tan, trời dần quang, ta lại thấy những mầm cây mới đội đất mà vươn lên, những cây cầu gãy được dựng lại nối liền đôi bờ thương nhớ, những căn nhà ngập bùn đang được bà con cùng nhau dọn dẹp để đón hơi ấm trở về.
Miền Trung vẫn vậy – kiên cường như chính con người nơi đây.
Không để nỗi đau lặp lại – cần giải pháp lâu dài
Song, để những trận lũ kinh hoàng không còn quay lại, chúng ta cần nhiều hơn những đóng góp tức thời. Đó là:
- Giải pháp chống lũ chủ động từ chính quyền, bao gồm quy hoạch dân cư vùng trũng, xây dựng hệ thống thoát lũ, củng cố hồ đập và cảnh báo sớm.
- Sự chung tay của cộng đồng, từ các tổ chức, doanh nghiệp đến mỗi người dân, cùng góp sức xây dựng hạ tầng và hỗ trợ tái thiết vùng lũ.
- Ý thức bảo vệ môi trường, trồng rừng, giữ rừng, hạn chế khai thác tài nguyên bừa bãi – những điều tưởng nhỏ nhưng ảnh hưởng lớn đến thiên tai.
Để một ngày nào đó, nhắc đến mùa mưa miền Trung, người ta chỉ nhớ những cơn mưa dịu dàng, chứ không phải những nỗi đau xé lòng.

